Có phải hồng nhan là bạc phận
Đóa
không nhan sắc chẳng truân chuyên
Hay
“Tình” là chữ ngả nghiêng
Đổ
cho Tơ Nguyệt xe duyên sai lầm ...?
Đời
đầy áng sương lam bao phủ
Trong
lối mờ biết ngỏ nào ra
Đêm
về một bóng, một ta
Hóa ra “Ta - Bóng” là đôi bạn đời.
Khi
tuyệt vọng, than trời trách đất
Thả
vần thơ để nấc tiếng lòng
Khung
trời viễn xứ mênh mông
Sợi
buồn giăng kín cõi lòng cô liêu
Khúc Giang
31.12.2011