Nhớ
đêm hôm ấy trăng về
Ánh
xuyên kẻ lá vụng về hôn anh
Lòng
em nhuộm chút hờn ganh
Sao
anh lại để trăng thanh cợt đùa?
Nhớ
con đường đất ướt mưa
Cái
đêm hôm ấy gió lùa tóc em
Lén
hôn má thắm môi mềm
Anh
hờn trách gió, cơn ghen nhuốm lòng
Nhớ
đêm mây trắng bềnh bồng
Trăng
quê chung ngắm, bên song vui hò
“Thò
tay mà ngắt ngọn ngò,
Thương
em đứt ruột, giả đò ngó lơ" (*)
Nhớ
đêm sương phủ đôi bờ
Thắm
vai ướt lạnh, mõi chờ gặp nhau
Trách
trời hay trách sông sâu
Cái
đêm hôm ấy trăng sao nhạt nhòa.
Khúc
Giang
(*) Trích Hò Dân Ca