Đêm khuya thắp chút dầu dư
Tim loan cháy lụn, sầu tư một mình (*)
Mối
nợ duyên, nghĩa tình đã tận
Nhưng
tiếng lòng dài vắn khó vơi
Bên
anh giây phút cuối đời
Tim
em vụn vỡ, nghe lời trối trăn
Đau
xót vì dở dang mộng tưởng
Về
cố hương an hưởng tuổi già
Mặn
nồng bên mối tình xa
Sống
đời "vợ trẻ, chồng già” có nhau
Em
ngậm ngùi, lòng đau quặn thắt
Tủi
phận mình, nhỏ giọt đắng cay
Anh,
ngàn giấc cõi thiên thai
Còn em ở lại, chuỗi ngày mông lung
Còn em ở lại, chuỗi ngày mông lung
Nhìn
kỷ vật vợ chồng hạnh phúc
"Nhung
nhớ sao …!" những lúc quạnh hiu
Tuổi
em ngày một luống chiều
Quãng
đời khổ ải, đã nhiều héo hon
Ngày
vất vả, mõi mòn thể xác
Đêm
tối về thao thức, trở trăn
Ngẫm
đời bạc bẽo, phũ phàng
Bao
năm nước mắt chan cùng với cơm
Dẫu
biết đời không tròn mộng ước
Em
chỉ mong hạnh phúc nhỏ nhoi
Trách
ai gieo cảnh chia phôi?
Buồn
ai sao nở bội lời thủy chung!
Anh
có thấu mảnh lòng vỡ nát?
Chất
chứa sầu tư, mắt lệ nhòa.
Khúc Giang
(*)
Trích Thơ