25 tháng 1, 2016

Nụ Biếc















Em đến hồn tôi cơn gió nhẹ 
Xuân về mai nở thắm vườn khuya
Đất trời nụ biếc sương như ngọc
Hoa cỏ rộn ràng chim hót ca ...

Anh đào rực rở mùa hương sắc
Em là tất cả một mùa Xuân
Dòng sông thương nhớ trôi lờ lững
Khe khẻ tình Xuân nhẹ gót hài

Én về in bóng trên giòng nước
In cả tình yêu khói chiều sương 
Mùa xuân đã đến em có biết
Nắng ấm tình Xuân bao nhớ thương

Yên Hà
Xuân 2016


24 tháng 1, 2016

Trẩy Lộc


Thơ:  Phong Tâm
(Xuân Bính Thân -2016)
Gởi tặng:  Khúc Giang 
** Khúc Giang cám ơn anh Phong Tâm tặng hai câu thơ đối đầu năm.**


23 tháng 1, 2016

Xuân Nầy Vắng Em















Tết nhứt  năm nay thật lạ thường
Xuân về vắng vợ, dạ sầu vương
Đầu xanh, tóc bạc: quỳ bên mộ
Mây trắng, sen vàng: lạy bốn phương

Vẫn biết vô thường là sinh tử
Sao buồn duyên nợ quá đau thương?
Mong em siêu thoát miền tiên cảnh
Anh giữ tình ta tận cuối đường !.

Phú Thạnh
(Nhớ hiền thê-24/1/2015_ Những ngày cuối năm Ất Mùi 2015)


22 tháng 1, 2016

Soup Sò Điệp



Nguyên liêu:

1 miếng gà nạc
12 viên sò điệp khô (scallops),
10 tai nấm đông cô khô
1 trứng gà đánh tan
1 muỗng café dầu hào, ½ muỗng café nước tương đậm
1 tép tỏi,1 củ hành hương, muối, tiêu, đường, bột ngọt
2 lit nước (= 8 cups), 6 muỗng café bột năng pha với 1/3 chén nước lạnh

Cách Làm:

Scallops:
·        Scallops rửa sach, cho vào trong thố ngâm với 1 chén nước lạnh.  Đậy nấp kín và để trong tủ lạnh ngâm qua đêm cho mềm.  (Bạn có thể ngâm trong nước vài tiếng trước khi nấu cũng được, nhưng khi nấu sẽ lâu hơn)
·        Khi gần nấu thì scallop có thể xé cho tơi từng sợi nhuyễn hay dùng máy xay loại nhỏ xay cho ra sợi (không xay nát) 
·        Nước ngâm dùng để nấu với nước soup gà.

Rim nấm đông cô:
·        Nấm đông cô ngâm mềm, rửa sạch, cắt bỏ phần đuôi, vắt ráo.
·        Phi hành tỏi trong chảo dầu ăn, lần lượt cho nấm đông cô, dầu hào, muối, đường, nước tương vào xào đều; chế vào khoảng nửa chén nước lạnh vào rim đến khi nước gần cạn, nấm hơi mềm là tắt lửa.  Nấm nguội, xắt lát mỏng.

Soup:
·        Gà rửa sạch , luộc xơ trước và rửa sạch.
·        Cho gà vào nồi nước sôi khác để nấu lấy nước soup:  Khi nước sôi, vớt bọt, hạ lửa nhỏ, cho muối, bột ngọt, nấm đông cô, scallops và nước ngâm scallops vào nấu đến khi gà mềm. Nhớ hớt bọt thường xuyên.
·        Gà mềm, vớt ra, để nguôi, xé sợi nhuyễn và để lại vào trong nồi soup.
·        Nấu thêm khoảng 10 phút, vặn lửa hơi cao lên; cho chén nước bột năng vào nồi soup và dùng đủa quậy đều tay
·        Khi bột vừa trong và sệt lại, dùng rây chế hột gà đã đánh tan vào nồi soup và từ từ rây hột gà vào cho có sợi nhuyễn.  
·        Nêm nếm lại cho vừa khẩu vị

Múc soup ra tô, cho ngò và tiêu vào. 


Chú ý:
·        Scallops thường mua ở những tiệm thuốc Bắc, nếu mua được loại nhập từ Nhật Bản thì scallops thơm và không bị dai.
·        Có thể cho thêm thịt cua tươi hoặc cua giả xắt sợi nhuyển (crab flavour) vào trong soup khi nấu, soup sẽ có vị ngọt hơn.
·        Nấm đông cô rim trước khi nấu sẽ làm cho soup và nấm được đậm đà.
·        Nếu dùng bột năng của Việt Nam, soup trong và không bị lỏng
·          thể nêm thêm một it nước mắm ngon để tăng vị đậm đà của soup..


20 tháng 1, 2016

Này Giòng Sông ..!




Này giòng sông thân yêu,

Sương đầu núi mây cuối sông
đêm gọi  thì thầm tên
trên dòng sông dịu mềm
sương khói mờ bao phủ
mênh mông đời lênh đênh...

Sương đầu núi mây cuối sông
bên dòng con nước chảy
hoàng hôn phủ sương chiều
bóng ai chờ mòn mỏi
giữa mùa đông cô liêu ...

Sương đầu núi mây cuối sông
tình chân mây cuối trời
mảnh tình sầu sương khói
yêu thương và đau thương
thuyền về bến sông tương

Sương đầu núi mây cuối sông
theo sóng về biển nhớ
biết khi nào về cội
bở ngở tình khói sương
tan trong chiều sương khói

Yên Hà


18 tháng 1, 2016

Em Vẫn Chờ Xuân

Họa từ "Rằng Em Có Biết Mùa Xuân" - Thơ Khúc Giang  














Em rằng đang vẫn chờ xuân
Hoa đời héo hắt trên từng khổ cam
Chị về chia sớt tình sâu thắm
Em biết đời em đủ nghĩa Xuân..

Xuân em .. nào nghĩ  suy chăng
Bốn mùa phó mặc đông sang Xuân đời
Em mù mịt khoảng trời thế giới
Bát cơm đầy là phúc muôn niên

Quặn lòng Chị .. mỗi một niềm
Tai trời ách nước .. đói nghèo cút côi
Là nạn kiếp thế gian từ bỏ
Chỉ còn thôi chút nghĩa chữ tâm !!..

Em trong căn phận âm thầm
Bịệt xa một cõi lánh xa với đời
Em đã chết tiếng cười giọng nói
Ai bày chi ?? Sống để làm chi??..

Xuân xưa Tết mới nghĩa gì ??!!..
Em chờ Chị đến thầm thì với em

Hương Chiều
Xuân 2016


16 tháng 1, 2016

Rằng Em Có Biết Mùa Xuân















Rằng em có biết mùa Xuân
Hoa mai rực rỡ, cánh vàng nhụy cam
Cỏ cây xanh biếc, trăm hoa thắm
Ong bướm vui đùa tắm nắng Xuân

Em ơi có biết Xuân chăng?
Bao lần em đón mùa sang trong đời?
Và có biết bên ngoài thế giới
Cảnh từng bừng lễ hội tân niên

Rưng rưng vì một nổi niềm
Tội em bé nhỏ, tật nguyền mồ côi
Là dị nhân, chào đời mẹ bỏ
Phải nương nhờ người có từ tâm

Sống trong thế giới âm thầm
Tịnh yên, hẻo lánh, trung tâm  cách đời
Nằm bất động, muốn cười, muốn nói
Tiếng rên “ư” …  em hỏi điều chi?

Xuân về, Tết đến là gì?
Khi nào đến tuổi xuân thì của em?

Khúc Giang
Tháng Giêng, 2014


Sinh Nhật Bạn Thơ



Khúc Giang chân thành cám ơn anh Phong Tâm và chị Kim Oanh món quà sinh nhật.  Một món quà tinh thần, tuy muộn nhưng rất nhiều ý nghĩa vì ngày 26 tháng 12, 2015 cũng là ngày trang khucgiang.blogspot.com được hình thành qua sự hướng dẫn của Yên Dạ Thảo. 


13 tháng 1, 2016

Dạ Trầm Ca



Nhac & Lời:  Nguyễn Hữu Tân
Tiếng hát:  Hương Chiều
Thực hiện:  Khúc Giang


12 tháng 1, 2016

Bé ơi ... !















Anh gọi em là bé
Khi mình mới quen nhau
Lời kêu nghe dấu ái
Để em dệt mộng đầu

“Bé ơi ...!” anh thường gọi
Đã vương vấn lòng em
Rồi ngày thương đêm nhớ
Lời ru ngủ êm đềm

Nay anh gọi là bé
Dường như đã khác xưa
Anh ơi, em nhớ quá
Ngày tháng cũ thu mưa

Yên Dạ Thảo
5.29.2011


10 tháng 1, 2016

Sợi Buồn















Có phải hồng nhan là bạc phận
Đóa không nhan sắc chẳng truân chuyên
Hay “Tình” là chữ ngả nghiêng
Đổ cho Tơ Nguyệt xe duyên sai lầm ...?

Đời đầy áng sương lam bao phủ
Trong lối mờ biết ngỏ nào ra
Đêm về một bóng, một ta
Hóa ra “Ta - Bóng” là đôi bạn đời.

Khi tuyệt vọng, than trời trách đất
Thả vần thơ để nấc tiếng lòng
Khung trời viễn xứ mênh mông
Sợi buồn giăng kín cõi lòng cô liêu

Khúc Giang
31.12.2011


7 tháng 1, 2016

Viết Cho Em














Đầu năm nhận đươc thư em gởi
Lời nhẹ nhàng như dòng suối dịu êm
Đã lâu rồi anh mới tìm lại nhánh sông mềm
Theo con nước anh gởi hồn mây khói

Cuộc sống anh có gì lạ … em hỏi
Chuyện vui buồn năm tháng kể nhau nghe
Cảm xúc trong anh chợt dâng nhẹ nhẹ
......

.......
Khúc giang ơi đời anh hiu quạnh lắm
Sáng trưa chiều lẫn quẫn đếm cô đơn
Đêm nhìn trần cao tìm giấc ngủ êm đềm
Hồn bồng bềnh thả trôi về biển nhớ

Này em yêu, cho đến ngày anh ngừng thở
Khúc sông tình vẫn nức nở trong anh
Nắng chiều rơi vàng úa thoáng qua nhanh
Hoàng hôn tím bàng hoàng chợt phủ tới

Bàn tay gầy ... anh run rẩy với
Níu cuộc đời năm tháng lạnh lùng qua
Em bên đồi xa... và dòng đời xa lạ
...sao hiểu được dòng suối khô cằn

Theo nhớ thương, anh biến thành mây khói

Yên Hà
04.01.2016


5 tháng 1, 2016

Lời Cho Em















Em không là cánh hoa thời loạn
Sao truân chuyên từng đoạn đường đời
Bao giờ em được thảnh thơi
Để em múa bút viết lời thơ vui?

Em ngày tháng cô đơn buồn tủi
Ghen gió mây là bạn muôn đời.
Ai đành gây cảnh chơi vơi
Để em từng phút bời bời tâm tư? 


Anh Tú
December 5, 2011


Người Em Cùng Xóm


Đời là giấc mộng dài! Có những chuyện ngỡ là mộng, nhưng lại thật.

Tôi “biết” em, hơn bốn mươi năm trước. Biết, ở đây đồng nghĩa với sự không quen. Chúng tôi chưa một lần trò chuyện. Và dĩ nhiên, đối với em, tôi là con số không to tướng. Bởi, vì tôi chỉ thấy em. Rồi Em và tôi đã lạc nhau theo vận nước nổi trôi.

Năm ấy, từ băng ghế dài trước hiên nhà bạn tôi, gần cầu Cái Cá, tỉnh Vĩnh Long. Điều gì khiến xui tầm mắt tôi hướng sang bên kia đường, thấy em thoáng qua. Tôi biết được em, ngày ấy, vào một buổi chiều. Nhà em núp bóng dưới tàng me, có lá bay bay. Tôi quan sát kỷ hơn, thêm chút hiếu kỳ, khi nghe nói em có một người chị song sinh. Tôi biết rõ điều này, bởi em là cô bé cùng xóm với bạn tôi. Sau này, tôi về làm dâu nơi đây, đi, về chung đường, nhưng em vẫn là... Người em cùng xóm không quen.

Nay, tình cờ “quen” em, qua một trang Web, chúng tôi đã “gặp nhau” bằng tấm chân tình, và “Châu về hợp phố!” bằng trao đổi email hoặc điện thoại. Khá lý thú lẫn ngạc nhiên, lời em nói, tiếng em cười khác hẳn với hình dáng người em tôi đã “biết”, của ngày xưa. Giọng ấm, tiếng cười trầm, ôn nhu. Tôi vẫn chưa một lần gặp mặt, nhưng biết thêm, em là Cựu học sinh trường Nguyễn Trường Tộ, là nơi tôi đang dạy lúc bấy giờ. Em cho biết, em còn giữ một chuyện rất ...rất bí mật có liên quan đến tôi, nhưng em nhất định không nói ra đâu.
Thôi thì thôi vậy!

Phải chăng, được quen với Người bạn nhỏ, lúc nào tôi cũng hạ thấp cái đầu để chơi cùng trò chơi, nói cùng mẫu chuyện. Ắt hẳn, đó là bí quyết ngăn chặn bớt tiến trình lão hóa.
Đã hơn 40 năm trôi, quá nhanh. Nghĩ lại, lúc sống cùng tỉnh nhà, chẳng hề quen. Nay, mỗi người lưu lạc một phương trời, lại trở nên thắm thiết tình thân.

Người em cùng xóm chẳng quen
Bao năm lưu lạc ý mèn ơi thân

Kim Phượng
2.1.2016 - Chúc Mừng Tân Gia


3 tháng 1, 2016

Xóm Trưa



  

Thơ: Khúc Giang
Diễn Ngâm: Hương Nam

Khúc Giang



Khúc tình mời gọi bướm xa
Giang hà soi bóng cánh hoa rộn ràng
Hồn xuân bay bổng mênh mang
Cảm lòng khách lạ lang thang quên về
Thuyền tình trôi lạc bến mê
Ngất ngây tất dạ bốn bề Khúc Giang

Kim Oanh
Melbourne 2016

2 tháng 1, 2016

Mâm Bánh Da Lợn




Mỗi buổi trưa, chị đội mâm bánh đi từ nhà trong xóm cầu Bà Điều đến đầu Xóm Đập, ghé vào quán cà phê nằm trên đường Nguyễn Trường Tộ để bán những chiếc bánh da lợn chị mới làm xong, bánh còn nóng hổi và thơm phức.

Màu xanh lá dứa, màu tím lá cẩm, màu vàng của nhân đậu xanh trông rất đẹp mắt và nhất là hương thơm ngào ngạt đã tạo thêm phần hấp dẫn đến những khách hàng trong quán cà phê. 

Đa số khách buổi trưa của quán là công nhân của nhà in Long Hồ, một số người quen ở  lối xóm, vài thầy giáo, và mấy anh học trò của trường trung học tư thục Nguyễn Trường Tộ, ... v.v.  Khách thường đến quán để uống một ly cà phê xây chừng, xây nại, bạc tẩy xỉu phé hay nước chanh ….  trước khi bắt đầu vào công việc buổi trưa của mình.  

Mâm bánh quá mời mọc nên khách không thể không mua dùm chị một hai chiếc bánh  đã được cắt sẵn có hình thoi hay hình tam giác xinh xinh.  Vừa ăn, vừa uống cà phê và uống trà thì thật là tuyệt vời.  Thỉnh thoảng mấy chị em tôi cũng len lén mua ăn vì sợ má rầy là hay ăn vặt. 

Chị rảo bước một vòng trong quán, khi không còn ai mua nữa thì chị tiếp tục đi bán dạo dọc theo hai bên đường từ chân cầu Cái Cá lên đến bến xe Vĩnh Long - Cần Thơ (Bến xe nằm một bên góc đường của trụ thần Phan Thanh Giản, trụ thần được đặt ở trung tâm của Ngã Ba Cần Thơ vì một ngã hướng về Cầu Lộ đường đi xuống chợ Vĩnh Long, một ngã đi qua Cần Thơ và một ngã đi lên Sài Gòn).  Dẫu cho trời nắng gắt hay mưa dầm, ngày qua ngày của chị là thế.

Từ lúc tôi rời nhà để lên Sài Gòn học, sau đó rời quê hương thì tôi không còn gặp chị nữa! Nhiều lần tôi cảm thấy thèm được ăn những chiếc bánh da lợn có hương vị, màu sắc tự nhiên của lá dứa, lá cẩm và đặc biệt là khi bánh “mới vừa ra lò”.  Mỗi lần nhắc đến, tôi lại nhớ đến chị:   Hình ảnh của một người con gái ở phố chợ, nước da bánh ích, chị không thon thả lắm, nhưng lại đẹp người trong những chiếc áo bà ba màu sắc hồng nhạt, xanh lam, tím lá sen …và chiếc quần sa ten đen bóng được ủi phẳng phiu, chiếc nón lá quai vải được thay đổi cùng với màu áo chị mặc mỗi ngày, đầu đội mâm bánh phủ bằng một lớp vải the trắng để che bụi.  Trông chị rất là mộc mạc và mượt mà như một cô gái ở miệt vườn quê.

********

Tôi về Việt Nam vào mùa thu năm 2014 để thăm gia đình. Vào một buổi trưa, tôi cùng cô cháu đi xuống thương xá Vĩnh Long, chúng tôi ghé sạp giày dép ở tầng dưới của thương xá, cô cháu lo lựa hàng ở bên trong, còn tôi thì đứng quay quẩn bên ngoài để chờ.  Thình lình, tôi được mời mua vé số từ một người phụ nữ nhỏ người, gầy gò, nhìn rất là tiều tụy trong chiếc áo bà ba úa màu, khoác thêm bên ngoài một chiếc áo sơ mi sọc dài tay cũ kỹ, đội chiếc nón lá hơi lụp xụp và đã bị sờn. Tôi từ chối không mua, nhưng cứ bị nài nỉ mãi.  Bỗng sao tôi nhận thấy chị ấy có gương mặt trông quen, tôi hỏi:  “Có phải nhà chị ở cầu Bà Điều không?” Chị trả lời:  “Dạ phải và tui tên là Sen”. Tôi biết chắc là chị rồi, nhưng tôi lại hỏi tiếp:  “Chị là chị Sen mà ngày xưa chị bán bánh da lợn và mỗi ngày chị ghé bán ở quán cà phê SM nằm phía bên đây cầu Cái Cá?”  Chị bảo: “Dạ phải”.  Tôi nói với chị: “Em là Mai Nhỏ ở quán cà phê dạo ấy đây chị!”. 

Chị và tôi rất vui mừng sau hơn ba mươi lăm năm mới gặp lại.  Qua vài câu thăm hỏi về gia cảnh thì tôi được biết là chị không còn ở chỗ cũ, chồng chị bị tai biến mạch máu não cách đó không lâu nên nằm tại chỗ; chị đưa tôi xem cườm tay phải của chị bị gãy vì bị tai nạn, tuy đã lành nhưng không được thẳng như trước nữa.  Vì nhà quá nghèo, đời sống khó khăn, chị không có vốn liếng gì nên phải đi bán vé số để mưu sinh. Tôi cũng quên hỏi thăm về phần con cái của chị có hay không và sống ra sao?

Thăm hỏi qua lại xong, trước khi ra về tôi gởi cho chị một ít tiền và mua dùm chị vài tờ vé số ủng hộ.  Chị nắm tay tôi và cám ơn rối rít.  Tôi cảm thấy một sự ấm áp trong cái nắm tay của chị và tôi, một thứ cảm giác của sự gặp gỡ bất ngờ và vui buồn lẫn lộn.

Trước khi rời khỏi sạp giày dép, tôi nhìn chị đi hướng ngược lại và tiếp tục mời những người khách mua vé số.  Lòng tôi rưng rưng và ngậm ngùi cho số phận “Chị Sen – Bán Bánh Da Lợn” của ngày nào.

Khúc Giang
01.01.2016


1 tháng 1, 2016

Em Về Mùa Nước Nổi

(Thân tặng Khúc Giang)














Mùa nước nổi lềnh bềnh xác lá
Bến sông Tiền tăm cá bóng chim
Về nơi nào bấy chiều nghiêng
Lục bình trôi dạt, con thuyền xưa đâu?

Trăng hạ huyền hanh hao trắng khuyết
Nắng ngày lên vẫn tiếc đêm sâu!
Bần gie, rũ nhánh bên cầu
Tre dừa giao lá, ve sầu lẻ rơi

Người về sau giọt trời thu rụng
Bước lặng thầm vỡ vụn tình quê
Chưa vui, buồn đã quay về
Nghĩ thương thân phận, vừa nghe bồi hồi!

Sóng xô bờ chơi vơi bông sậy
Đường thôn trang gập gãy châp chùng!
Hình như ngọn bấc vào đông?
Phù sa đùa đẩy mênh mông bến bờ!...

Người năm cũ bơ thờ một bóng
Màu nước son còn đọng bao ngày?
Nhớ thời vạt áo cỏ may...
Dòng sông hờ hững xa hoài vẫn xa!

Phong Tâm
(09.12. 2014)